Đúng một năm trước, khi được phát hiện trong tình trạng hôn mê sâu tại căn hộ riêng sau hai ngày không đến công ty, ông Y.S nằm bất động giữa mùi cơ thể và chất thải, không còn tri giác, chỉ còn hơi thở và nhịp tim thoi thóp.

Kết quả chụp MRI cho thấy não bị xuất huyết diện rộng, không người thân bên cạnh, không ai ký cam kết mổ – đây là tình huống đặt đội ngũ y bác sĩ phải lựa chọn giữa sinh mệnh và quy trình.
“Tôi chỉ hỏi bác sĩ trực một điều: nếu mổ thì cơ hội là bao nhiêu? Bác sĩ bảo, có một tia hy vọng nhỏ để bệnh nhân sống, còn tương lai chưa tiên lượng được – vậy là đủ lý do để chúng tôi nỗ lực cứu chữa, vì với chúng tôi, sinh mệnh là trên hết”, Thạc sĩ, Bác sĩ Vũ Trường Sơn, Giám đốc Y khoa của Bệnh viện FV nhớ lại.

Sau 80 ngày hôn mê, bệnh nhân đã hồi phục ngoạn mục. Không thân nhân bảo lãnh viện phí, không người bảo hộ, không cần biết bệnh nhân là ai – Bệnh viện này vẫn quyết định phẫu thuật cứu người.
“Khi biết bệnh nhân khoảng 42 tuổi, tôi nghĩ anh ấy có thể là một người cha, một người chồng, một người con, một chủ một doanh nghiệp hay là một nhân viên bình thường. Dù là ai đi nữa, chắc chắn phía sau anh có những người yêu thương và chờ đợi anh trở về. Vì thế, với chúng tôi, những người làm y tế, cần làm ngay lúc đó là dốc toàn lực để giành lại sự sống cho anh”, bác sĩ Vũ Trường Sơn bộc bạch.

Song song với quá trình điều trị, Bệnh viện phối hợp với Lãnh sự quán Hàn Quốc tìm kiếm giải pháp đưa ông Y.S về nước, bởi hành trình hồi phục thực sự chỉ có thể hoàn tất khi ông được trở về sống giữa cộng đồng và người thân của ông.
Quá trình này không hề đơn giản. Theo tùy viên lãnh sự Hàn Quốc – bà Joo Myong Hi, khó khăn lớn nhất là Y.S sống tại Việt Nam suốt 13 năm qua nên bảo hiểm y tế đã bị hủy. Không có bệnh viện nào tại Hàn Quốc tiếp nhận ông, khiến cho việc đưa ông hồi hương nhiều lúc rơi vào bế tắc. Và rồi sau nhiều ngày nỗ lực không ngừng nghỉ, Lãnh sự quán Hàn Quốc đã tìm được một bệnh viện chấp nhận tiếp nhận công dân của họ.

Khi biết mình sắp được trở về quê hương sau 1 năm nằm viện, ông Y.S không giấu nổi niềm vui. Trước ngày chia tay, ông ra hiệu với điều dưỡng xin một mảnh khăn giấy và một cây bút. Với một sự cố gắng tột bậc, ông tự tay viết lên đó email, số điện thoại với nét chữ run rẩy, rồi trao cho người điều dưỡng. Mảnh giấy khiến những người xung quanh xúc động trào nước mắt. “Có lẽ anh ấy muốn gửi lời cảm ơn chân thành, mong giữ liên lạc với chúng tôi và hẹn một ngày quay lại cảm ơn các y bác sĩ”, điều dưỡng trưởng Chu Thị Nguyệt Anh nói.