“Lan ơi, anh đưa em ra ở riêng, chúng ta không ở nhà bố mẹ nữa…” nhưng chuyện sau đó mới b/àng ho/àng

“Lan ơi, anh đưa em ra ở riêng, chúng ta không ở nhà bố mẹ nữa…”

Ngày Lan theo Tuấn về làm dâu, ai cũng nghĩ cô gái tỉnh lẻ như Lan gặp được phúc phần. Bố Tuấn không nói gì, còn mẹ chồng thì nhìn Lan từ đầu đến chân, nụ cười nhếch môi lạnh lùng:
“Trông cũng biết con nhà quê… Được nhà tao cho làm dâu là phước ba đời đấy.”

Từ hôm cưới, Lan chưa từng có một ngày sống đúng nghĩa là con dâu chứ đừng nói là con người. 4 giờ sáng, mẹ chồng đập cửa phòng gọi dậy như gọi osin:
“Dậy! Dậy mà nấu cơm, lau nhà, quét sân. Mày tưởng làm dâu nhà phố mà được ngủ tới trưa à?”

Lan lặng lẽ dậy, giấu giọt nước mắt vào bóng đêm. Mỗi sáng cô nấu cơm, chuẩn bị bữa cho cả nhà xong mới vội vàng chạy đi làm, gương mặt phờ phạc.

Mẹ chồng không ngừng mỉa mai:

“Gái tỉnh mà cũng đòi làm dâu nhà phố. Mày phải biết điều, biết đẻ thằng cu cho nhà tao. Không thì… đi khỏi nhà này sớm!”

Lan đã nhiều lần kể với chồng, nhưng Tuấn chỉ thở dài, rồi bảo:
“Mẹ nói vậy thôi, bà hay nói miệng. Em chịu khó một chút, nhà ai chẳng thế…”

Lan không cãi. Cô im lặng, vì cô yêu Tuấn. Nhưng nỗi tủi nhục cứ chồng chất từng ngày.

Cho đến một buổi chiều mưa, Tuấn về sớm sau chuyến công tác. Anh chưa kịp gọi vợ thì đã nghe giọng mẹ vang từ bếp:

“Con Lan đâu rồi? Cái thứ gái quê, tao không biết nó bỏ bùa mê gì con tao nữa! Mày mà không đẻ thằng con trai trong năm nay, tao tự tay tống cổ mày ra khỏi nhà!”

Lan đứng im bên bồn rửa, tay run rẩy, mắt đỏ hoe. Cô không biết chồng đã đứng ngoài cửa, lặng người như hóa đá.

Tuấn bước vào, giọng anh trầm xuống nhưng sắc lạnh:
“Mẹ à, con biết hết rồi.”

Mẹ Tuấn giật mình, quay lại. Tuấn nhìn thẳng vào mắt bà:
“Từ mai, con đưa vợ ra ngoài ở. Vợ chồng con thuê nhà riêng. Con không thể để vợ mình sống thế này được nữa.”

“Mày… mày vì đàn bà mà bỏ mẹ?” – Mẹ Tuấn gào lên.

“Không. Con vì công bằng. Vì người con yêu không đáng bị dày vò như thế.”

Lan nhìn chồng, đôi mắt rưng rưng. Sau bao lần cô âm thầm chịu đựng, cuối cùng cũng có một lần anh nhìn thấu.

Chiều hôm đó, Tuấn xách vali, nắm tay Lan bước ra khỏi căn nhà ba tầng giữa phố cổ. Họ không mang theo gì ngoài niềm tin vào nhau.

Ngoài hiên, cơn mưa vừa tạnh. Ánh hoàng hôn nhạt màu trải dài trên mái ngói cũ, như một lời tạm biệt. Nhưng trong tim Lan, đó là buổi bình minh đầu tiên của cuộc đời làm vợ thực sự.

Từ ngày Tuấn quyết định dọn ra ở riêng, Lan như trút được một tảng đá nặng khỏi ngực. Căn nhà trọ nhỏ nằm sâu trong con hẻm không sang trọng, nhưng mỗi sáng thức dậy, Lan không còn phải nghe tiếng la mắng, không còn bị giật mình bởi tiếng cửa phòng đập thình thịch lúc 4 giờ sáng.

Nhưng sóng gió vẫn chưa dừng lại.

Mẹ chồng không để yên.

Bà gọi điện mỗi ngày. Có hôm gọi liên tục gần 20 cuộc, gào lên trong điện thoại:
“Mày bỏ bùa con tao! Mày dụ nó bỏ mẹ! Tao sinh ra nó, nuôi nó, giờ nó vì mày mà quay lưng! Đồ đàn bà độc miệng!”

Lan không dám nghe máy nữa. Nhưng rồi bà chuyển qua gọi cho Tuấn, lúc nhẹ nhàng năn nỉ, lúc lại chửi tới tấp. Có hôm 8 giờ sáng bà kéo tới trước cửa nhà trọ, ngồi bệt xuống đất, vừa khóc vừa đập ngực:
“Trời ơi là trời! Con dâu kiểu gì mà tách chồng khỏi mẹ đẻ nó! Bà con hàng xóm ơi, ra mà coi!”

Tuấn mở cửa, nhìn mẹ nằm giữa sân như muốn diễn tuồng giữa đời thực. Nhưng anh chỉ nói nhẹ:
“Mẹ về đi. Mẹ càng như vậy, con càng không về.”

Cũng có lúc Lan thấy xót. Cô khuyên chồng:
“Hay… mình qua nhà thăm bố mẹ một bữa?”

Nhưng Tuấn chỉ lắc đầu:
“Khi nào mẹ thật lòng chấp nhận em là con dâu, anh sẽ đưa em về. Còn không… mình cứ sống như bây giờ, anh chịu được. Chỉ cần em được sống đúng nghĩa là vợ, là người.”

Rồi một buổi chiều, khi cả hai đang chuẩn bị bữa cơm, có tiếng gõ cửa. Không phải mẹ chồng. Là bố chồng.

Ông ngồi xuống, giọng khàn đi theo tuổi tác:
“Mẹ con nó khó lắm. Nhưng bố hiểu. Bố xin lỗi hai đứa. Thôi thì… để mọi chuyện nguôi đi, rồi sẽ ổn thôi. Con cứ chăm lo cho vợ, cho cuộc sống của mình.”

Lần đầu tiên Lan thấy ấm lòng thật sự. Lời nói từ một người từng im lặng, giờ lại hóa thành chiếc cầu nối cho một phần gia đình chưa lành.

Ba năm sau…

Lan sinh một bé trai kháu khỉnh. Ngày đưa cháu về thăm ông bà nội, mẹ chồng ngồi lặng đi một hồi rất lâu. Bà không còn chua ngoa như trước, chỉ nhẹ nhàng hỏi:
“Nó tên gì?”

Tuấn bế con, nói:
“Thằng bé tên An – nghĩa là bình an. Cũng là điều tụi con mong muốn nhất cho gia đình này.”

Mẹ chồng mím môi, mắt rơm rớm, không nói thêm. Nhưng Lan biết, bão giông đã qua. Mọi thứ bắt đầu dịu lại – như lòng người, sau những cơn giận tưởng chừng không nguôi.

ll

Related Posts

EXCLUSIVE: The little girl who miraculously survived the Texas flood wrote a song telling her story, the first verse made the whole of America cry, it has been viewed millions of times, see the song below

When catastrophic floods tore through Texas Hill Country in early July, Skyler Derrington narrowly escaped the devastation at the infamous Camp Mystic. The harrowing experience left her…

“A touching story that turned out to be a tragedy hidden for 3 years: The truth behind the friendship between a trainer and a whale that shocked the world”. cubui

For moпths, the global oпliпe commυпity has beeп captivated by what maпy called “the most heartwarmiпg frieпdship of the decade” — a seemiпgly magical boпd betweeп aп…

“LET’S GO HOME, SON” — Ben Needham’s Heartbroken Mother Issues a Painful Statement After DNA Results Confirm The Re:ma:ins Found in a German River

Remains of a boy found dead in a river in Germany – who Ben Needham’s mother believes could be her missing son – are not from that country, DNA…

“I NEED DADDY” – The heartbreaking words of Diogo Jota’s son as he cried out for his father after seeing him on TV – a moment that brought the whole world to tears

Liverpool FC winger Diogo Jota died two weeks after he married his long-time partner, Rute Cardoso. He was returning from vacation following a long season in which…

Breaking news: After nearly 2 months of searching, the last child in the case of 27 missing girls in Texas was found in a pitiful state unprecedented in American history. The baby’s mother could not bear to see this image

In a devastating conclusion to one of the most haunting missing-person cases in recent U.S. history, authorities confirmed today that the last remaining girl in the case of 27 missing…

SAD NEWS: 30 minutes ago, Mr. Bean, King of Comedy Rowan Atkinson, His wife sadly announced that, at the age of 70, he is battling a serious illness….lingcute

Thirty minutes ago, the world received deeply saddening news. Rowan Atkinson, best known for his iconic role as Mr. Bean and widely celebrated as the King of…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *