Định tái hợp với chồng cũ nhưng đi đăng ký kết hô/n, tôi vén tay áo anh thấy ….liền bỏ chạy

Tôi là y tá, công việc ở bệnh viện bận rộn và căng thẳng, nhất là những đêm trực kéo dài đến sáng. Vất vả là vậy, nhưng tôi yêu nghề. Từ nhỏ, tôi đã mơ làm y tá, được khoác áo blouse trắng, giúp đỡ bệnh nhân. Giờ đây, mỗi ngày được làm việc mình thích, tôi thấy đời mình cũng coi như trọn vẹn.

Chồng cũ của tôi là người tôi quen qua gia đình giới thiệu. Chúng tôi cưới nhau sau hơn 6 tháng tìm hiểu. Khi đó, cả hai thấy đối phương cũng ổn, thế là về chung một nhà. Tình cảm không quá sâu, nhưng tôi nghĩ rồi cũng có thể vun đắp dần.

Kết hôn chưa lâu, tôi mang thai. Tôi vẫn cố gắng đi làm cho đến gần ngày sinh nở. Chồng đối xử với tôi không tệ, mẹ chồng cũng rất quan tâm. Sau khi sinh con, mẹ chồng còn chủ động qua chăm cháu để tôi yên tâm đi làm lại.

Ba năm trôi qua, con trai lớn dần, biết đi, biết nói, bắt đầu nghịch ngợm. Tôi cứ ngỡ cuộc đời mình thế là yên ổn, cho đến ngày tôi phát hiện chồng ngoại tình.

Lúc biết chuyện, tôi như rơi xuống vực thẳm rồi chọn ly hôn. Con trai ở với tôi, còn chồng dọn ra ngoài. Anh chẳng níu kéo, cũng chẳng giành quyền nuôi con với tôi.

Nhưng 3 tháng sau ly hôn, chồng cũ thường xuyên qua thăm mẹ con tôi. Anh nhận sai và năn nỉ mẹ con tôi tái hôn. Hóa ra, anh ta bị nhân tình đá, nên giờ mới quay về xin mẹ con tôi tha thứ. Mẹ chồng cũ cũng cứ dăm ba hôm lại sang nhà khuyên nhủ:

– Thôi con à, đàn ông ai chẳng có lúc sai. Đừng vì giận quá mà để con trai thiếu bố.

Tôi cũng biết, một mình nuôi con không dễ dàng gì, nhưng tôi vẫn cắn răng chịu đựng. Cho đến một ngày, con trai tôi bị sốt cao, trong cơn mê man cứ khóc gọi bố:

– Bố ơi, bố bế con! Con muốn bố.

Nghe con gọi bố giữa cơn sốt, lòng tôi như bị dao cắt. Và rồi, tôi đành gọi cho chồng cũ. Anh đến ngay, bế con cả đêm hôm ấy.

Thấy cảnh tượng đó, tôi nghẹn ngào rơi nước mắt. Đêm đó, tôi suy nghĩ rất lâu. Ngẫm lại những việc anh làm, tình nghĩa vợ chồng năm xưa và con trai, tôi nghĩ có lẽ mình nên cho chồng cũ một cơ hội. Cuối cùng, tôi quyết định đồng ý tái hôn.

Khi nghe tin, chồng cũ và mẹ chồng cũ mừng lắm, lập tức hẹn nhau ra ủy ban làm thủ tục. Nhưng đúng lúc ký giấy đăng ký kết hôn, chuyện không ngờ nhất đã xảy ra.

Chồng cũ vô tình kéo tay áo lên một chút, để lộ cổ tay. Là y tá, tôi vừa nhìn đã giật mình. Những vết sẹo ngang dọc, chồng chéo lên nhau rõ ràng là dấu vết của việc t.ự c.ứa cổ tay. Tôi hoảng sợ đến mức hét lên:

– Anh đã làm gì với mình vậy?

Mẹ chồng cũ kéo tôi sang một bên, vừa khóc vừa kể:

– Lúc chia tay cô nhân tình kia, nó tuyệt vọng quá, định c.ứa tay níu kéo người ta. Nó nghĩ quẩn, tưởng rằng chỉ cần làm thế, cô kia sẽ mềm lòng quay lại… Ai ngờ, người ta dứt khoát bỏ đi, để nó chảy máu đến suýt m.ất m.ạng. May mà mẹ phát hiện kịp. Giờ thì mọi chuyện đã qua, có con ở bên cạnh đó mẹ cũng yên tâm.

Nghe đến đây, tôi bàng hoàng. Thì ra anh ta từng vì nhân tình mà tự hủy hoại bản thân, c.ứa cổ tay không phải vì hối hận với tôi, mà là để níu kéo một cuộc tình khác.

Nhưng tôi cũng nhìn thấy sự thay đổi trong ánh mắt anh ấy lúc này. Không còn là người đàn ông cạn tàu ráo máng ngày xưa nữa. Anh ấy rũ rượi, đầy ân hận, thực sự sợ mất gia đình lần nữa.

Tuy nhiên, tôi đã thay đổi ý định, không muốn tái hôn nữa. Tôi nhìn thẳng vào mắt chồng cũ và nói:

– Em biết, vết thương trên tay anh chắc chắn rất đau, nhưng vết thương lòng của em cũng không kém gì. Em cứ ngỡ mình đã quên được chuyện quá khứ, nhưng nhìn vết sẹo trên tay anh, em biết mình không thể quên được. Em không biết nếu tái hôn, mỗi ngày đều nhìn thấy vết sẹo trên cổ tay anh thì em sẽ như thế nào nữa. Vậy nên, chúng ta hãy cùng nhau làm bố mẹ của con, được không? Như thế, với em, đã là đủ rồi.

Từ hôm đó, tôi và chồng cũ thỏa thuận cùng nuôi dạy con trai. Anh ấy được đến thăm con, được đưa đón bé đi học, cùng tôi chia sẻ trách nhiệm làm bố làm mẹ. Chúng tôi giữ khoảng cách rõ ràng, không sống chung, không tái hôn, nhưng cũng không còn là kẻ thù.

Tôi vẫn đi làm ở bệnh viện, vẫn bận rộn như trước, nhưng lòng nhẹ nhõm hơn. Con trai tôi vui vẻ hơn khi có cả bố và mẹ cùng đồng hành.

Nhiều người hỏi tôi có hối hận không khi không quay lại, tôi chỉ mỉm cười. Có những vết thương, khi đã rạch vào da thịt, dù có lành cũng để lại sẹo. Nhưng tôi không trách nữa, ai cũng có lúc đi lạc trong đời, quan trọng là sau đó biết quay đầu.

Giờ đây, tôi chọn cách tha thứ, nhưng không chọn cách quay về.

ll

Related Posts

Vi-deo 2 anh ở Lạng Sơn đang tranh nhau một cái ch;;;em ch;;;ép cỡ đại

MC Quang Minh tiết lộ con trai mang quốc tịch Canada và hé lộ lý do sẽ đưa con quay lại Canada thời gian sắp tới. Mới…

Bà xã Công Lý báo tin vui về chuyện mang th/ai con đầu lòng

Từ sau khi về chung một nhà, NSND Công Lý và vợ trẻ Ngọc Hà luôn được biết đến là một trong những cặp đôi hạnh phúc,…

Tôi đa/u đớ/n khi phát hiện người yêu là ‘sugar baby’

Trong dịp đi mừng sinh nhật bạn, tôi bị trúng tiếng sét ái tình với một cô nàng xinh xắn, ăn mặc sành điệu đang là sinh…

Đưa bé3 đi đ/ẻ ở viện tư hòng né tránh cơ quan vợ, chồng đ/iếng người khi vị bác sĩ đỡ đ/ẻ chính là vợ mình, cái kết sau đó khiến gã chồng bẽ bàng hơn

Minh – một người đàn ông 38 tuổi, bảnh bao, thành đạt, điều hành một công ty kiến trúc nhỏ nhưng đang ăn nên làm ra. Anh…

Đưa bé3 đi đ/ẻ ở viện tư hòng né tránh cơ quan vợ, chồng đ/iếng người khi vị bác sĩ đỡ đ/ẻ chính là vợ mình, gã chồng nhận bài học cay cú sau đó

Minh – một người đàn ông 38 tuổi, bảnh bao, thành đạt, điều hành một công ty kiến trúc nhỏ nhưng đang ăn nên làm ra. Anh…

Bị mai mối ở tuổi 30, tôi cố gắng đi xem mắt dù chẳng muốn, 3 lần đều gặp đúng một người, đến lần thứ 4, tôi nhận ra định mệnh của cuộc đời

Tôi 30 tuổi. Không đến mức bị gán mác “ế”, nhưng rõ ràng trong mắt người lớn, tôi đã vào vùng “cảnh báo đỏ”. Mẹ tôi lúc…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *