Người thầy cả đời không lập gia đình nhận cậu cậu học trò m//ất một chân bị b//ỏ rơ///i, 20 năm sau cậu bé triệu người x/úc độ/ng…

Người thầy cả đời không lập gia đình nhận nuôi cậu học trò m//ất một chân bị b//ỏ rơ///i, 20 năm sau cậu bé triệu triệu người xúc động…

Ông Lâm dạy Văn ở một trường cấp hai vùng ven thành phố. Ông nổi tiếng béo khắc, ít nói, suy bao giờ tham gia tiệc tùng cùng đồng nghiệp. Học trò chơi chỉ biết ông ở trường, tân học về thì ông về thẳng căn phòng tập thể cũ kỹ, tối đèn ngủ, sáng đạp xe đi dạy. Không ai hiểu vì sao một người đàn ông hiền lành, có học lại sống lủi thủi suốt mấy năm mà êm dịu lập gia đình.

Mọi chuyện bắt đầu thay đổi vào mùa hè năm đó, khi anh Lâm tình cờ gặp Nam — cậu học trò lớp 7 của mình — ngồi co ro bên hiên trường trong mưa tầm tầm. Cái chân trái cụt đến đầu gối, thần tốc khát thương, bên mép chỉ có một túi vải bảo vệ vài bộ quần áo cũ. Hỏi ra mới biết, sau tai nạn giao thông, cha mẹ Nam lần như bỏ đi. Nội ngoại trừ ai nhận nuôi. Thằng bé lang thang hết bến xe đến hiên hiên.

Lúc đó, ông Lâm không làm dự. Ông xin hiệu trưởng cho Nam ở tạm thời trong kho dụng cụ giáo dục rồi âm thầm gom góp lương hưu của cha mẹ để sửa gian bếp cũ bên phòng tập thể, dựng cho Nam một phòng ngủ hoàng hoàng. Dần dần, cả trường biết chuyện. Người cưỡi cảm phục, người bàn ra tán vào, cho rằng ông Lâm gàn võng, tự chuốc khổ vào thân. Nhưng ông chỉ cười.

mấy năm sau, sáng nào ông cũng dậy sớm dạy suốt cháo cho Nam mang theo. Tan trường, ông lại nhẹ Nam đi khám chân, tập vật lý trị liệu, rồi xin sách giáo khoa cũ cho Nam học bù những ngày hôm nay phải nghỉ điều trị. Có người ác miệng nói: “Người ta còn con cái mà lo, ông thì khổ vì ai!” Ông Lâm chỉ nhẹ nhàng đáp trả: “Thằng bé cần tôi. Thế thôi.”

Những năm Nam học cấp ba, ông Lâm vẫn đạp xe đón Nam đến trường mới, dẫu trường xa hơn 5 cây số. Ông sợ Nam thu hồi bạn bè vì cái chân giả tập chết, nên xin thầy cô cho Nam ngồi bàn đầu, dễ quan sát mà cũng đỡ ánh mắt tò mò. Dù khó khăn, Nam luôn học giỏi, ý phụ công ông Lâm.

Hết 12 năm đèn sách, Nam thị đậu đại học. Ngày cậu xách ba lô ra Hà Nội nhập học, ông Lâm đứng yên ngoài cổng bến xe, leo dò mãi chỉ có mấy câu: “Con ăn uống đầy đủ, giữ sức khỏe, khó khăn thì viết thư về cho thầy. Thầy không có gì nhiều, chỉ có con là niềm tự hào.”

Những năm Nam xa nhà, ông Lâm vẫn là mình suốt, vẫn sáng dậy pha ấm trà, dạy vài lớp thêm để có tiền gửi ra Hà Nội cho Nam đóng học phí, mua sách vở. Thi thoảng có người mai mối, ông chỉ lắc đầu: “Tôi quen sống một mình rồi. Giờ chỉ mong cậu Nam học xong có công việc ổn định.”

Nam học giỏi thật sự. Bốn năm sau, bạn ra trường với tấm bằng đỏ, được một công ty thiết kế nhận làm ngay. Ngày cầm tháng lương đầu tiên, Nam gửi về cho ông Lâm cả xấp tiền còn thơm mùi giấy mới. Ông mở ra, mắt đã mờ mà vẫn cố đếm cho đủ rồi Yên yên cửa hàng vào phong bì, sáng hôm sau lại đem đi mua thêm thuốc bổ xương trận, mấy ký khung, chai dầu ăn, tự động “Tiền này là của con, mình tiêu sao cho xứng.”

Ngày Nam đưa cô người yêu về ra mắt, ông Lâm chạy tay pha trà, bối rối như một ông bố già thực thụ. Cô gái nắm tay Nam rất tự nhiên, chào đón chào, nói: “Tụi con định cuối năm sẽ làm đám cưới, thầy đừng lo, anh Nam sẽ rước thầy về thành phố ở cùng bạch con.”

Ông Lâm cười mà khóe mắt mờ ảo. Ông bảo mình quen rồi, cái phòng nhỏ này đủ ấm. Nhưng Nam vẫn sẵn sàng: “Thầy đã vì con mà không có gia đình, bây giờ con có gia đình thì thầy phải là người đầu tiên đón về.”

20 năm kể từ đêm mưa ấy, từ cậu bé co ro trong hiên trường thành chàng trai đi làm vững vàng, Nam đã thay đổi số phận chính mình nhờ bàn tay ấm áp của một người thầy ngâm máu tim nhanh. Ngày Nam tổ chức đám cưới, ông Lâm mặc vest cũ mà Nam mua quà, lặng yên ngồi ở hàng ghế đầu, nhìn con trai mình trao vòng tay cho vợ. Có người khách lạ hỏi: “Bố bạch cậu rể à?” Ông Lâm chỉ cười: “Không, tôi chỉ là thầy giáo cũ thôi.” Nhưng với Nam, ông là người cha thực sự, là phòng tựa vững chắc nhất cuộc đời.

hh

Related Posts

View biển Hạ Long nay hot quá rồi, nghe nói cặp đôi U60 vẫn tập trung “lướt sóng” mặc kệ ánh mắt dòm ngó của người xung quanh

Mới đây, trong một chương trình mà Hari Won tham gia, nữ ca sĩ thẳng thắn trải lòng về chuyện tình cảm trong quá khứ, đặc biệt…

Sau khi đàn bà ngoại tình sẽ có 3 chỗ to ra, chồng nhìn thoáng qua là biết

Hầu hết các đôi không bao giờ tưởng tượng tình yêu kết thúc vì không chung thủy. Nhưng sự thật là gian dối có thể rung chuyển…

Thăm ‘vườn rau’ của ‘Vàng Anh’ Minh Hương và Hoàng Thùy Linh: Quá tươi tốt r:.ậm r:.ạp

Nhắc tới bộ phim Nhật ký Vàng Anh, hẳn ai cũng sẽ vẫn nhớ đến hai cô diễn viên xinh đẹp Minh Hương và Hoàng Thùy Linh…

Con dâu yêu cầu mẹ chồng dọn ra chuồng gà ngủ

“Già rồi chỉ tổ đ-á;/jj khajj, chật nhà” – Bà cụ bị con đẩ-y ra ở gần chuồng gà ngủ tạm. Đêm mưa cuối cùng, bà bỗng…

Tỷ phú nhìn chằm chằm vào người phụ nữ mang b:ầu đang b:án xăng, sh/ock vì điều anh làm sau đó..

Tỷ phú nhìn chằm chằm vào người phụ nữ mang b:ầu đang b:án xăng, sh/ock vì điều anh làm sau đó.. Dưới ánh nắng gay gắt của…

Giúp việc bị đ-uổi chỉ vì nghi ăn c/ắp chiếc đồng hồ tiền tỷ, ai có ngờ bà lại là người quyết định số phận của cả gia tộc chủ nhà

Bà Xinh dậy từ khi trời còn chưa kịp rạng. Bà quen với nhịp sống ấy từ ngày nhận việc giúp việc cho nhà ông bà Hào…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *