“Cô không chấp nhận được cháu trai tôi, thì cũng không cần làm dâu nhà họ Nguyễn”, chuỗi ngày làm dì ghẻ t/ủi nh/ục

Không biết từ bao giờ, trên tay Minh, bạn trai tôi, xuất hiện một chiếc vòng tay bằng vải đỏ. Nó không đẹp, thậm chí hơi sờn cũ, nhưng Minh đeo nó như một phần không thể tách rời. Mỗi lần tôi hỏi, anh chỉ cười, nói đó là “một lời nhắc nhở” rồi lảng sang chuyện khác. Tôi không gặng hỏi, nghĩ rằng đó chỉ là một thói quen kỳ lạ, như cách anh thích uống cà phê không đường hay hay vuốt tóc ra sau khi căng thẳng.

Chúng tôi yêu nhau ba năm, và Minh luôn là người đàn ông lý trí, chu đáo. Anh không bao giờ để tôi phải nghi ngờ điều gì. Cho đến ngày cưới, mọi thứ thay đổi.

Sáng hôm đó, trong phòng trang điểm, tôi đang chỉnh lại lớp váy cưới thì cửa bật mở. Một bé trai, chừng bảy tuổi, lao vào, ôm chân tôi khóc nức nở. “Cô ơi, cháu xin dì đừng cướp ba khỏi mẹ cháu được không?” Đôi mắt thằng bé đỏ hoe, giọng run rẩy, khiến tim tôi như thắt lại.

Tôi sững sờ, chưa kịp phản ứng thì mẹ Minh và bà nội anh bước vào. Mẹ anh kéo thằng bé ra, nhưng ánh mắt bà nội sắc lạnh, nhìn tôi như thể tôi là kẻ phạm tội. “Cô không chấp nhận được cháu trai tôi, thì cũng không cần làm dâu nhà họ Nguyễn,” bà nói, giọng trầm nhưng đầy uy quyền.

Tôi quay sang Minh, người vừa bước vào phòng, mặt tái nhợt. “Minh, chuyện này là sao?” Tôi hỏi, cố giữ bình tĩnh, nhưng giọng đã bắt đầu run.

Minh thở dài, kéo tôi ra một góc. Anh kể rằng chiếc vòng tay đỏ là của Hạnh, người yêu cũ của anh. Bốn năm trước, sau một lần say rượu, anh và Hạnh đã “không rủ cũng tới.” Hạnh có thai, nhưng họ chia tay ngay sau đó vì không hợp. Minh nói anh đeo vòng tay để nhắc nhở bản thân về sai lầm ấy, để luôn lý trí, không để cảm xúc lấn át. “Anh không muốn giấu em, nhưng anh nghĩ chuyện đã qua rồi, không cần làm em bận tâm,” anh nói, ánh mắt đầy hối lỗi.

Tôi lặng người. Đứa bé là con anh. Hạnh đã sinh đứa trẻ và nuôi nó một mình. Nhưng điều khiến tôi đau hơn cả là cách gia đình Minh đối xử với tôi – như thể tôi là người xen vào hạnh phúc của một gia đình khác. Tôi nhìn chiếc vòng tay đỏ trên tay Minh, bỗng thấy nó như một sợi dây trói chặt anh vào quá khứ, chứ không phải lời nhắc nhở như anh nói.

Đêm đó, tôi không ngủ. Tôi nghĩ về những năm tháng bên Minh, về tình yêu tôi đã đặt trọn, và về đứa bé – một cậu nhóc vô tội. Tôi không muốn làm tổn thương ai, nhưng tôi cũng không thể sống trong một gia đình mà tôi bị coi như kẻ thừa. Sáng hôm sau, tôi gọi Minh đến và nói rằng tôi muốn hủy hôn lễ.

Minh quỳ xin tôi tha thứ, nói rằng anh sẽ cắt đứt mọi liên lạc với Hạnh, rằng anh chỉ muốn xây dựng tương lai với tôi. Nhưng tôi lắc đầu. “Anh không sai khi muốn làm cha, nhưng anh sai khi để em bước vào câu chuyện này mà không biết gì. Chiếc vòng tay đó không phải lời nhắc nhở, Minh. Nó là sự trừng phạt anh tự đặt lên mình, và giờ nó đang trừng phạt cả em.”

Tôi rời đi, bỏ lại chiếc váy cưới và những giấc mơ về một gia đình hạnh phúc. Nhưng câu chuyện không dừng lại ở đó.

Ba tháng sau, tôi nhận được một lá thư từ Hạnh. Cô ấy kể rằng sau khi tôi hủy hôn, Minh đã tìm đến cô và đứa bé. Anh nói rằng anh muốn làm tròn trách nhiệm với con trai, nhưng Hạnh từ chối. Cô ấy không muốn Minh quay lại vì trách nhiệm, cũng không muốn sống trong cái bóng của quá khứ. Hạnh viết: “Chị cảm ơn em, vì nếu không có em, chị sẽ không nhận ra mình mạnh mẽ thế nào. Chiếc vòng tay đỏ đó là do chị tặng Minh, nhưng giờ chị đã bảo anh tháo nó ra. Cả chị và anh ấy đều cần được tự do.”

Cuối thư, Hạnh kể rằng cô đã gặp một người đàn ông tốt, người sẵn sàng yêu thương cả cô và con trai cô. Còn Minh, anh vẫn sống một mình, không còn đeo chiếc vòng tay đỏ nữa. Nhưng tôi nghe nói, anh thường xuyên đến thăm con trai, và mỗi lần như thế, anh lại mang theo một món quà nhỏ – như cách anh cố gắng chuộc lại những năm tháng đã mất.

Một năm sau, tôi tình cờ gặp lại cậu bé – con trai của Minh – trong một công viên. Thằng bé chạy đến, ôm tôi và nói: “Cô ơi, cháu cảm ơn cô. Nhờ cô, ba cháu giờ hay chơi với cháu lắm!” Tôi mỉm cười, nhưng trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác kỳ lạ. Hạnh, người yêu cũ của Minh, giờ là bạn thân của tôi. Cô ấy kể rằng chính cậu bé đã thuyết phục cô gửi lá thư cho tôi, vì thằng bé tin rằng tôi “là người tốt, chỉ cần biết sự thật”.

Hóa ra, đứa trẻ bảy tuổi ấy không chỉ là cầu nối giữa Minh và Hạnh, mà còn là người thay đổi số phận của tất cả chúng tôi. Chiếc vòng tay đỏ đã từng là biểu tượng của sai lầm, nhưng nhờ cậu bé, nó trở thành khởi đầu cho những sự thật được phơi bày, và những con người được giải thoát khỏi quá khứ.

ll

Related Posts

EXCLUSIVE: The little girl who miraculously survived the Texas flood wrote a song telling her story, the first verse made the whole of America cry, it has been viewed millions of times, see the song below

When catastrophic floods tore through Texas Hill Country in early July, Skyler Derrington narrowly escaped the devastation at the infamous Camp Mystic. The harrowing experience left her…

“A touching story that turned out to be a tragedy hidden for 3 years: The truth behind the friendship between a trainer and a whale that shocked the world”. cubui

For moпths, the global oпliпe commυпity has beeп captivated by what maпy called “the most heartwarmiпg frieпdship of the decade” — a seemiпgly magical boпd betweeп aп…

“LET’S GO HOME, SON” — Ben Needham’s Heartbroken Mother Issues a Painful Statement After DNA Results Confirm The Re:ma:ins Found in a German River

Remains of a boy found dead in a river in Germany – who Ben Needham’s mother believes could be her missing son – are not from that country, DNA…

“I NEED DADDY” – The heartbreaking words of Diogo Jota’s son as he cried out for his father after seeing him on TV – a moment that brought the whole world to tears

Liverpool FC winger Diogo Jota died two weeks after he married his long-time partner, Rute Cardoso. He was returning from vacation following a long season in which…

Breaking news: After nearly 2 months of searching, the last child in the case of 27 missing girls in Texas was found in a pitiful state unprecedented in American history. The baby’s mother could not bear to see this image

In a devastating conclusion to one of the most haunting missing-person cases in recent U.S. history, authorities confirmed today that the last remaining girl in the case of 27 missing…

SAD NEWS: 30 minutes ago, Mr. Bean, King of Comedy Rowan Atkinson, His wife sadly announced that, at the age of 70, he is battling a serious illness….lingcute

Thirty minutes ago, the world received deeply saddening news. Rowan Atkinson, best known for his iconic role as Mr. Bean and widely celebrated as the King of…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *