Xin ăn giữa tiệc cưới xa hoa, cậu bé s/ững s/ờ nhận ra cô dâu là mẹ th/ất lạc, quyết định sau đó của chú rể khiến cả đám cưới xúc động

Chương 1: Cậu bé và bữa tiệc lạ lùng

Buổi chiều mùa hạ, cái nắng chang chang phủ khắp con đường dẫn vào khu biệt thự sang trọng nơi tổ chức lễ cưới. Trong đám khách mời áo quần lộng lẫy, không ai để ý đến một cậu bé gầy nhom, đen nhẻm, mặc chiếc áo phông cũ và chiếc quần ngắn lem luốc.

Cậu tên là Bình, 9 tuổi. Sống lang thang cùng ông nội gần ga tàu. Hôm nay ông nội bệnh nặng, không còn gì ăn, Bình quyết liều một phen, đi ăn xin ở khu phố giàu.

Cổng cưới mở rộng, hương thơm thức ăn lan xa. Bình nhìn không chớp mắt. Cậu lén len vào, đi dọc dãy bàn, ngập ngừng xin từng miếng bánh, miếng thịt.

Ánh mắt một vài người khó chịu. Có người bảo vệ định đuổi, thì giọng nói dịu dàng vang lên:

“Để em bé lại. Đám cưới mà, chia sẻ một chút không sao.”

Cậu ngước lên – và chết lặng. Cô dâu. Người phụ nữ trong váy trắng, đang cúi xuống, mỉm cười hiền hậu, rất giống mẹ trong ký ức.


Chương 2: Ký ức ùa về

Cậu lắp bắp: “Cô… cô tên là gì vậy ạ?”

Cô dâu hơi sững lại: “Cô tên Hạnh. Sao con hỏi vậy?”

Bình run rẩy lùi lại, đôi mắt đỏ hoe: “Mẹ con cũng tên Hạnh… Mẹ bị lạc lúc con mới 4 tuổi. Mẹ có vết bớt ở cổ tay trái giống cô…”

Chú rể bước tới, cảnh giác kéo tay vợ: “Em, thôi nào, khách khứa đang nhìn. Thằng bé ăn xin thôi.”

Nhưng cô dâu đứng chết trân. Cô kéo tay áo lên. Trên cổ tay trái, một vết bớt hình chiếc lá hiện ra. Đúng như lời cậu bé nói.

Bình òa khóc: “Mẹ ơi! Con là Bình nè! Con không chết! Ông nội cứu con, mẹ ơi!”

Cả đám cưới lặng đi.


Chương 3: Quá khứ hé lộ

Cô Hạnh ngồi sụp xuống, ôm lấy đứa bé. Nước mắt không kìm được.

“Lúc đó mẹ tưởng con ngã xuống sông, người ta nói không cứu được… Mẹ tìm khắp… nhưng ông nội con bế con đi mất, không ai hay biết…”

Cô vừa khóc vừa nói. Mọi người xung quanh cũng đỏ mắt.

Chú rể – anh Kiên – sững sờ. Mẹ anh tiến tới, hạ giọng:

“Nếu con lấy cô ấy, thì đứa bé kia sẽ là con riêng, là tiếng xấu… Hủy cưới đi. Mẹ sẽ lo mọi chuyện.”

Anh Kiên nhìn người phụ nữ trước mặt – cô dâu đang ôm đứa trẻ – rồi thở mạnh. Mắt anh cũng đỏ hoe.


Chương 4: Quyết định của chú rể

Kiên bước lên bục phát biểu, cầm micro:

“Thưa mọi người, hôm nay lẽ ra là ngày vui của tôi và Hạnh. Nhưng có một điều còn vui hơn – Hạnh đã tìm lại được con trai của mình, sau 5 năm tưởng mất. Và tôi… tôi sẽ không để họ lạc nhau thêm lần nào nữa.”

Anh quỳ xuống trước Bình:

“Chú xin lỗi vì đã nói con là đứa ăn xin. Nếu con đồng ý, chú muốn làm cha của con.”

Tiếng vỗ tay vang lên. Cô dâu bật khóc. Bình gật đầu trong vòng tay mẹ.

Không khí tiệc cưới trở nên khác hẳn. Không còn là tiệc cưới đơn thuần, mà là ngày đoàn tụ kỳ diệu.


Chương 5: Một gia đình mới

Vài tháng sau, gia đình nhỏ chuyển về sống cùng nhau. Bình đi học trở lại. Hạnh mở tiệm bánh nhỏ, còn Kiên thì chăm sóc từng việc nhỏ cho con trai.

Bữa tiệc cưới năm ấy được dân phố nhớ mãi – không phải vì sự xa hoa, mà vì khoảnh khắc cậu bé chạy vào… gọi “Mẹ!” – và khiến cả một đám cưới rơi nước mắt.

ll

Related Posts

Tôi bị é/p cưới người đàn ông mình chưa từng gặp để trả n/ợ cho bố mẹ, đêm tân h/ôn anh chỉ nói 1 câu khiến tôi sững s/ờ

Tôi 30 tuổi. Không đến mức bị gán mác “ế”, nhưng rõ ràng trong mắt người lớn, tôi đã vào vùng “cảnh báo đỏ”. Mẹ tôi lúc…

Tình đầu ngồi đối diện suốt buổi họp lớp nhưng không nói gì, đến lúc ra về, anh đưa tận tay tôi một cuốn sổ cũ khiến tôi khó/c su/ốt đê/m

Tôi ngồi ở góc phòng, ánh sáng vàng nhạt từ chiếc đèn chùm cũ kỹ trong nhà hàng chiếu lên những gương mặt quen mà lạ. Mười…

Tình đầu ngồi đối diện suốt buổi họp lớp nhưng không nói gì, đến lúc ra về, anh đưa tận tay tôi một cuốn sổ cũ khiến tôi khó/c su/ốt đê/m

Tôi ngồi ở góc phòng, ánh sáng vàng nhạt từ chiếc đèn chùm cũ kỹ trong nhà hàng chiếu lên những gương mặt quen mà lạ. Mười…

Đến giờ cháu phải về lo cơm nước cho bố mẹ rồi: Hẹn chú ngày mai cho ra “siêu phẩm” dài hơn nhé

Nữ diễn viên Hồ Hạnh Nhi và chồng – doanh nhân Philip Lee – luôn sắp xếp thời gian để mỗi năm gia đình đi chơi xa…

Tình đầu ngồi đối diện suốt buổi họp lớp nhưng không nói gì, đến lúc ra về, anh nhét vào tay tôi một cuốn sổ cũ khiến tôi khó/c su/ốt đê/m

Tôi ngồi ở góc phòng, ánh sáng vàng nhạt từ chiếc đèn chùm cũ kỹ trong nhà hàng chiếu lên những gương mặt quen mà lạ. Mười…

Trong chuyện chăn gối, phụ nữ thích hơn đàn ông

Hậu tái hôn, cô thường xuyên flex cuộc sống như bà hoàng trên mạng xã hội. Dù không còn hoạt động nghệ thuật, diễn viên “lùn nhất”…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *